Hoa Mộc Lan dưới góc nhìn Phương Đông Triệu Vy (Hiện Thực Tàn Khốc) - Phương Tây Lưu Diệc Phi (Cổ Tích Thần Thoại).
Mulan 2020 của Disney đã ra mắt, kinh phí 200 triệu đô la, một con số lớn khủng khiếp, nhưng không ra rạp vì nhiều yếu tố, chỉ chiếu online trên các nền tảng số, doanh thu không biết được bao nhiêu nhưng có chút lợi thế vì không phải ăn chia tiền với rạp chiếu. Người xem có bất lợi là màn ảnh nhỏ, chất lượng hình ảnh âm thanh thưởng thức không như ngoài rạp, phí cả bộ phim có rất nhiều cảnh quay đẹp. Mulan 2020 quy tụ dàn diễn viên tai to mặt lớn của điện ảnh Trung Quốc với mục đích đánh chiếm thị trường tỷ dân, Lý Liên Kiệt, Chân Tử Đan, Củng Lợi, Lưu Diệc Phi.
Nhưng người Trung Quốc không thích phim này kể từ lúc ra mắt trailer, nó làm sai lệch hoàn toàn văn hóa lịch sử của Trung Quốc, thử tưởng tượng xem, phim như một mớ lẩu thập cẩm, một ví dụ đại khái như kiểu thế này: kiến trúc thời Tống, lắp vào trang phục thời Đường, vũ khí trang bị thời Minh, Mộc Lan lúc trang điểm như một nàng geisha Nhật Bổn, quân lính ăn mặc một thời, tướng lĩnh ăn mặc thời kỳ khác, quan trong triều thời khác, vua lại thời khác nữa. Bỏ qua việc các nhân vật nói tiếng Anh, dù sao đây cũng là phim do Disney sản xuất.
Người HongKong và người Việt cũng không thích phim này vì một số yếu tố chính trị. Phim gia đình chiếu cho cả trẻ con xem, phim là góc nhìn của phương Tây về châu Á, nên có vẻ như cái gì của phương Đông là đạo diễn cố gắng nhồi nhét hết vào, màu mè, hoa lá cành, cải lương, diêm dúa một cách lố bịch. Mộc Lan sinh ra đã có khí chất, rồng bay phượng múa, hình ảnh phượng hoàng bay lượn suốt trong phim.
Dưới góc nhìn của khán giả châu Á, để phán xét phim này thì còn quá nhiều điều phải nói, nhưng bạn đã bao giờ thử đặt mình vào vị trí khán giả phương Tây với phong cách giáo dục phương Tây để phán xét chưa. Cũng giống như bây giờ giao cho một công ty điện ảnh Châu Á, đạo diễn Tàu, biên kịch Trung làm phim về thời cộng hòa La Mã, chế độ nô lệ Spartacus, Game of Thrones, The Lord of the Rings,... thì góc nhìn sẽ thế nào.
Điểm mạnh của phim chắc chắn là hình ảnh tuyệt đẹp, khung cảnh thiên nhiên bao la rộng lớn, đồng lúa xanh mướt, ngôi nhà thổ lâu cổ kính, núi cao hùng vĩ tuyết phủ trắng xóa, sa mạc mênh mông gió cát, cung điện đền đài kinh đô tráng kệ xa hoa, quân lính tướng sĩ giáp phục chói lòa, tuy nhiên về quy mô chiến trận lại rất kém, có quá ít đại cảnh, quân lính chỉ có một nhúm, xúm xít với nhau, mặc dù nhà sản xuất hoàn toàn có thể sử dụng kỹ xảo điện ảnh, công nghệ nhân bản CGI, để tạo ra số lượng quân lính chiến trận hoành tráng hơn rất nhiều, 200 triệu đô la cơ mà, hay số tiền chủ yếu để trả lương cho mấy diễn viên chính nên hết tiền. Kịch bản phim cũng ngây ngô ngờ nghệch, dành cho trẻ con, chưa trải sự đời, lồng ghép thêm một số thông điệp về nữ quyền, phụ nữ mạnh mẽ làm chủ vận mệnh, khao khát được công nhận, cả Mộc Lan lẫn mụ phù thủy Tiên Lang. Rồi cái cách quân đội Nhu Nhiên của Bố Lý Hãn lập mưu kế, tập kích vào Tử Cấm Thành đầy lỗ hổng, sau khi vào Tử Cấm Thành thì rủ vua ra đấm nhau solo như hai thằng giang hồ đầu đường xó chợ. Biết là phim làm cho trẻ con xem, nhưng mà nó quá buồn cười. Phim bỏ hẳn chuyện tình cảm trai gái của Mộc Lan, hoặc có nói thì cũng chỉ lướt thoảng qua, không để lại ấn tượng gì.
Về diễn xuất của Lưu Diệc Phi thì thôi, không nói nữa, bởi vì không còn gì để nói. Tạo hình người cha của MULAN bị thương ở chân đi tập tễnh trong phim y như Tập Cận Bình vậy, không biết Disney định troll hay có ý gì khác không ?
Nếu có thể bạn nên xem thêm phiên bản Mộc Lan 2009 của Triệu Vy, phim là một góc nhìn hiện thực tàn khốc đẫm máu về chiến tranh. Cảnh quay đầy tính hiện thực, làng quê nghèo khổ, cát bụi tung bay, khung cảnh điêu tàn xơ xác, con người kiệt quệ lam lũ bởi chiến tranh.
Phim chắc chắn có kinh phí đầu tư kém hơn rất nhiều so với Mulan 2020 nhưng lại có thể tạo ra những đại cảnh chiến trận khốc liệt huy động hàng nghìn người ngựa tham gia, không dùng hoặc cực ít dùng tới kỹ xảo, giáp phục vũ khí không chói lòa, mà bụi bặm thô mộc, cảnh quay đầy tính hiện thực đẫm máu, cảnh tuyệt vọng khốn cùng bị vây chặt thiếu lương, giết ngựa để ăn, uống máu nuôi thân, tạo cảm giác rất chân thật tàn khốc của chiến tranh. Mộc Lan cũng là một người bình thường, không phải tự nhiên có khí chất gì cả, tất cả đều rèn luyện qua chiến trận, trải qua nhiều trận chiến, đồng đội hy sinh, xác người chất đống, bước ra từ biển máu, dần dần học cách đánh trận, nghệ thuật quân sự. Mộc Lan trong phim cũng là một cô gái, muốn yêu và khao khát được yêu, đau đớn xót xa khi biết tin người yêu đã hy sinh.
Cách xử lý vấn đề nữ quyền trong phim cũng rất ổn, phụ nữ cùng nhau vùng lên, nắm tay nhau xử lý gốc rễ của vấn đề, tiêu diệt kẻ độc tài chuyên chế bạo chúa, kiến tạo hòa bình, hòa bình dành được không phải bằng cách chém giết đổ máu thêm nữa, mà bằng cách chấp nhận khác biệt, sống chung với khác biệt từ cả 2 phía. Đấy mới là một nền hòa bình lâu dài. Mộc Lan cũng không cần phải được công nhận từ ai, cuối cùng cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, cần một tình yêu để nương tựa, nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ chấp nhận buông bỏ tình yêu của mình, hy sinh tất cả vì lợi ích quốc gia dân tộc.
Triệu Vy diễn xuất thì khỏi chê, lúc mạnh mẽ trong chiến đấu, lúc đau đớn khi mất người yêu, lúc căm phẫn tột cùng với quân địch trong chiến trận, lúc là một cô gái, yếu đuối trong vòng tay hoàng tử, vô cùng xót xa nhưng vẫn nuốt nước mắt từ bỏ tình yêu của mình.
Hai bộ phim khác nhau, 2 thời điểm khác nhau. Phong cách khác nhau, nghệ thuật khác nhau. Hướng đối tượng khác nhau, góc nhìn của 2 nền văn hóa khác nhau và ai muốn Lưu Diệp Phi hay Triệu Vy thì coi phim đó...
https://www.youtube.com/watch?v=3xTV3Jl6Q0k
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét